Chu kỳ phát bệnh của anh Sơn khoảng 5-6 năm một lần, mỗi lần kéo dài từ một năm cho đến một năm rưỡi. Vào năm chị Hương 28 tuổi, không lâu sau khi chị vừa sinh bé đầu tiên thì bệnh tình của anh ngày một nặng hơn nên không thể đi làm, kinh tế gia đình do một mình chị gồng gánh. Chị còn phải chịu đựng những trận đánh đập vô cớ mỗi lần anh phát bệnh. Nữ khách mời kể chồng cô bị hoang tưởng đến mức từng bế con trai mới sinh định ném xuống sông Sài Gòn. “Anh ấy bế thằng nhỏ ra giữa cầu Sài Gòn rồi đưa ra thành cầu, rất nhiều người đi đường dừng lại can ngăn nhưng anh quát lên, đuổi mọi người đi nếu không anh sẽ thả thằng bé xuống sông. Lúc đó, chẳng ai có thể ngăn được, nên anh bắt tôi quỳ hay bắt tôi làm gì tôi đều phải làm”, chị Hương nghẹn ngào kể lại.
|
Chị Hương kể khoảng thời gian kinh khủng nhất là lúc vừa sinh bé thứ hai vì anh Sơn lại phát bệnh. Anh bắt bệnh viện phải cho chị xuất viện ngay sau khi sinh một ngày. Về nhà, anh nhốt cả ba mẹ con vào trong phòng, ở ngoài anh cầm dao kéo đứng canh. Anh vứt hết bình sữa, không cho con uống vì hoang tưởng sữa toàn bùa. Thậm chí anh còn lên cơn rồi bỏ chạy biệt tăm. “Lúc đó bà ngoại vừa xuống kịp nên tôi để con cho bà ngoại trông, rồi nhờ hàng xóm chở đi tìm chồng. Nhưng chẳng ai dám chở vì họ biết tôi vừa mới sinh. Tôi chẳng còn tâm trí để nghĩ đến bản thân, tôi chỉ lo cho chồng, không biết anh ấy chạy đi đâu. Vì vậy tôi bắt xe ôm để đi tìm”, mắt chị đỏ hoe khi hồi tưởng lại. Đồng thời, khách mời kể mãi đến 11 giờ đêm, chị mới biết chồng chạy xuống tận Tây Ninh vì công an gọi điện thông báo.
Lắng nghe chia sẻ này, anh Sơn xúc động cảm ơn vợ vì đã luôn ở bên cạnh mình trong suốt 25 năm qua. Anh thừa nhận nhớ hết những gì mà bản thân làm trong lúc phát bệnh nên khi tỉnh táo lại, anh chỉ biết xin lỗi và tự nhủ bản thân phải luôn nhường nhịn, yêu thương bù đắp cho vợ. Ốc Thanh Vân nghẹn ngào xúc động khi nghĩ đến sự vất vả mà chị Hương đã chịu đựng suốt thời gian qua. Cô hi vọng anh Sơn sẽ luôn khỏe mạnh để cả hai có thể sống một cuộc sống yên bình còn lại.