Lên M’Drắk thăm Đặng Lê Nguyên Vũ: Ghi chép theo chỉ dạy của NGƯỜI TÔN KÍNH | Tài chính – Kinh doanh

“Thông linh” theo giải thích của Vũ thì anh chỉ là người đưa tin của Trời. Những cái anh biết, những gì anh viết, những tin anh chuyển, những dữ liệu anh nắm… là của Trời, của tạo hóa. Tạo hóa chọn anh làm người chuyển tin và anh nhận nhiệm vụ đó. “Anh giao tiếp với Trời bằng cái gì?” “Nghĩ là tới. Đó là cõi tư tưởng, không dùng ngôn ngữ. Thế giới đó nó vi tế lắm” – Vũ nói.

Kiến tạo dân tộc siêu việt

Đặng Lê Nguyên Vũ bảo, hằng ngày anh phải xử lý rất nhiều thông tin (do Trời chuyển) nên chỉ ngủ 2-3 tiếng. Mấy năm trước, Vũ từng xuống núi đưa tin Trời chuyển cho 2 người rất quan trọng. “Cũng giờ này này (khoảng 21 giờ), Qua tới, Qua nói Qua là người đưa tin, nếu người anh em nghe thì mọi cái nó thiện lành. Còn người anh em không nghe thì rất xấu cho việc của người anh em và gia đình của người anh em. Qua nói chưa tới 2 phút là đứng dậy lên núi lại. Người anh em đi trong ngỡ ngàng”. 2 người đó, theo lời Đặng Lê Nguyên Vũ, đều không nghe (hay không tin) nhưng sau đó đều có kết cục như Vũ đã cảnh báo. “Qua chỉ nhận và chuyển lời, không nghe thì thôi. Qua hết lòng rồi đúng không. Đó là chuyện của các người anh em, sau đó không còn là chuyện của Qua nữa”.


Lên M'Drắk thăm Đặng Lê Nguyên Vũ: Ghi chép theo chỉ dạy của NGƯỜI TÔN KÍNH - ảnh 1

Sảnh “Nhà trên đồi”, khu villa đầu tiên ở trang trại của Đặng Lê Nguyên Vũ

Nhưng thông tin quan trọng nhất mà Vũ say sưa nói với tôi hết 2/3 thời gian của cuộc gặp gỡ tối hôm đó là “Trời chọn Việt Nam lên hàng đội ngũ các dân tộc lãnh tụ”. 6 năm Vũ ở ở ẩn trên núi, cũng là để ghi lại những “sách lược” mà Trời chuyển cho anh vì dù được chọn là dân tộc lãnh tụ nhưng “hiện hữu của nó thì không có một cái gì hết”. “Hiện hữu không có gì thì liệu có lên hàng lãnh tụ được không?” – tôi hỏi. “Trời đã chọn thì nó phải diễn ra” – Vũ nói và đứng dậy lấy cuốn bản thảo dày cộp ở gần đó chìa về phía tôi “Không có nhà lập thuyết nào ở thế gian viết nổi những cái này. Những nhà bác học, đại bác học cũng vậy. Làm sao ai dạy được, thế gian có ai dạy, chỉ có Trời dạy. Giờ Qua kiện toàn hết ở trong này. Phải hiểu như vậy nghe”. Tôi hỏi xin một cuốn, Vũ đồng ý.

Cuốn bản thảo có cái tên rất dài: “Kiến tạo dân tộc siêu việt, dân tộc minh triết, dân tộc trung tâm, dân tộc thiện lành và trách nhiệm toàn diện với toàn thể nhân loại còn lại”. Dưới chân trang bìa chú thích: “Ghi chép theo chỉ dạy thiện lành của NGƯỜI TÔN KÍNH” (Trời – PV). Ý là Vũ chỉ ghi chép những gì Trời chuyển chứ anh không phải là tác giả. Vũ nói đây là sách lược bởi “chọn dân tộc này có nghĩa phải cho dân tộc này công cụ. Phải chuẩn bị lãnh tụ cho nó”. Không đợi tôi hỏi, Đặng Lê Nguyên Vũ nói một hơi “Đầu tiên là chuẩn bị cái chí hướng lãnh tụ cho nó. Hơn 4.000 năm dân tộc này chỉ dựng và giữ nước. Hiện vẫn đang lo sinh tồn đủ thứ chuyện mà bảo làm lãnh tụ thì phải chuẩn bị cái tâm thức, cái chí hướng lãnh tụ. Thứ 2 phải chuẩn bị cái học lãnh tụ. Là chuẩn bị cái nhân sinh quan toàn quán, chuẩn bị cái thế giới quan toàn quán và cái vũ trụ quan toàn quán cho nó. Người dạy cho Qua cái bản đồ dẫn đường, cái bản đồ không chữ này (chỉ tay vào một đồ hình không chữ để trên bàn). Đây là kinh của mọi kinh, học thuyết của mọi học thuyết, khoa học của mọi khoa học. Đó là cái mô hình vận hành vũ trụ của tạo hóa. Cái này không ai hiểu được đâu, chỉ trừ Qua. Thế nên mới phải học lãnh tụ cho nó” – Vũ nói.

Thú thực là tôi không hiểu lắm. Vũ nói nhanh, có cảm giác như mọi cái có sẵn trong đầu anh. Chỉ đợi mở là bung ra như suối nguồn mà những rãnh nhỏ như tôi khó mà thẩm thấu kịp. “Thế nào là một dân tộc lãnh tụ?” – tôi hỏi. Vũ giải thích “Lãnh tụ không phải là đi thống trị kiểu cũ. Lãnh tụ ở đây là phải mang lại lợi lộc gì cho chúng sinh còn lại, nghĩa là gần 8 tỉ con người trên trái đất này. Muốn vậy thì phải hiểu được toàn bộ 216 quốc gia hiện nay đang mong cầu cái gì, sợ cái gì? Phải hiểu được nỗi niềm của họ, phải thấu hiểu lòng người thì mới thiết kế chính sách được”. “Nhưng phải học lãnh tụ như thế nào?” “Phải có, đừng vội vàng làm gì. Qua đã chuẩn bị 6 năm nay, hãy nhớ điều đó. Qua đã đại chúng hóa nó tới từng gia đình luôn. Tạo ra một dân tộc lãnh tụ nó phải được thiết kế chuẩn mực như thế nào, một nhà trường phải được thiết kế chuẩn mực như thế nào? Mọi tổ chức phải được thiết kế như thế nào. Qua đã chuẩn bị hết ở trong này (chỉ vào cuốn bản thảo). Qua sẽ gởi cho các nhà lãnh đạo đất nước” – Đặng Lê Nguyên Vũ say sưa.


Lên M'Drắk thăm Đặng Lê Nguyên Vũ: Ghi chép theo chỉ dạy của NGƯỜI TÔN KÍNH - ảnh 2

Đồ hình Quốc gia trung tâm Việt “Trời chỉ Qua vẽ”

 Khát vọng hùng cường

Trở lại thành phố, tôi mới có thời gian đọc một phần rất nhỏ cuốn bản thảo “Kiến tạo dân tộc siêu việt…” mà theo lời Đặng Lê Nguyên Vũ, anh ghi chép lại từ chỉ dạy của Trời. Cuốn bản thảo dày gần 300 trang giấy khổ A4 gồm rất nhiều chương, mục lớn, biểu đồ… Chương đầu tiên “Lịch sử hình thành đế chế” phân tích rất cụ thể “4 nguyên lý phi logic về sự hình thành đế chế trong lịch sử” gồm không tùy thuộc vào địa tài nguyên, không tùy thuộc vào nguồn gốc hoàn cảnh, không tùy thuộc vào tương quan sức mạnh và không tùy thuộc vào cấp độ văn hóa tri thức. Ví dụ, đế chế Mông Cổ chiếm hữu diện tích mặt đất lớn nhất mọi thời đại (24 triệu km2) xuất phát từ vùng thảo nguyên heo hút nghèo nàn tây bắc Trung Quốc. Nước Mỹ hùng mạnh ngày nay xuất phát từ những di dân nông thôn nghèo nàn nhất châu Âu, vùng Scotland, Ireland ảm đạm hoang liêu…
Đọc đến đây, tôi lại nhớ đến hình ảnh Vũ chỉ tay vào dải chữ S trên quả địa cầu buổi tối trong hang đá nói : “Từ một cái dẻo nhỏ xíu như thế này mà nó nằm giống như trái tim của trái đất. Nhưng nó phải lo được cái lo của nhân loại này thì nó là tâm là não của nhân loại”. Tôi cũng nhớ đến cái “đồ hình” đặt ngay ngắn trên chiếc bàn đá có tên 216 quốc gia trên thế giới mà theo lời Vũ thì “Trời chỉ Qua vẽ”. “Đây là đồ hình quốc gia trung tâm Việt, quốc gia được chọn và các quốc gia xung quanh trong đó có rất nhiều nền văn minh và đế chế. Phải hiểu nền văn minh và đế chế thì mới có sách lược để trở thành dân tộc lãnh tụ”. Ngược thời gian 6 năm trước, Vũ lên trang trại ở M’Drắk thiền 49 ngày nhịn ăn để suy nghĩ và viết cuốn “Thiên mệnh Việt”… Tôi lại bắt gặp một Đặng Lê Nguyên Vũ thân thuộc, mối liên hệ giữa quá khứ- hiện tại về Vũ lại lờ mờ xuất hiện bởi tất cả đều có điểm chung, đó là khát vọng về một nước Việt hùng cường. “Ở đây (cuốn bản thảo) Qua kiện toàn toàn bộ lịch sự nhân loại, văn minh được tạo thế nào? Đế chế hình thành thế nào, hưng thịnh thế nào, suy vong thế nào? Không đánh giá được cái đó thì làm sao làm dân tộc thiết kế. Ở đây Người (trời) dạy cho Qua để thiết kế toàn bộ cho các quốc gia còn lại, nghĩa là toàn nhân loại. Ghê gớm lắm nha”.
Cuốn bản thảo được bố cục khá chặt chẽ. Mỗi đề mục đều được luận giải từ đúc kết lịch sử cho tới hiện đại. Vũ sử dụng khá nhiều đồ hình để biểu đạt. “Quan trọng nhất là mô hình vận hành, làm sao cho khoa học. Toàn bộ các học thuyết lý thuyết tổ chức mô hình quốc gia, phải kiện toàn hết nó. Không thấy cái cũ làm sao kiện toàn được cái mới. Hồi xưa tranh cãi nào là mô hình du nhập cái này cái khác vì nó không thấy cái nào cái cần. Qua được chuẩn bị cái này là không còn tranh cãi bất cứ mô hình nào. Nhưng quan trọng nữa là phải chuẩn bị phẩm tính, phẩm hạnh và cái năng lực thực thi toàn cầu cho nó” – Vũ nói.


Lên M'Drắk thăm Đặng Lê Nguyên Vũ: Ghi chép theo chỉ dạy của NGƯỜI TÔN KÍNH - ảnh 3

Nơi góp phần chữa lành mọi bệnh tật trong “Lối sống minh triết”

Qua chuẩn bị hết, nhưng phải có lòng mới được

Tôi hỏi Vũ, nếu làm theo sách lược mà Trời chỉ cho anh, mất bao lâu để Việt Nam lên hàng ngũ các dân tộc lãnh đạo? Vũ trả lời dứt khoát: 20 năm. “Qua được chuẩn bị cho từng hộ gia đình, từng sinh linh một phải làm như thế nào. Không có ai chuẩn bị đến mức độ như vậy cho người chị em hết. Lát về coi cái này đi, không có nhà lập thuyết nào trên thế gian từ xưa đến nay làm như vậy cho người chị em. Đương nhiên trong đó có ẩn một số thứ, nhất là đặt trong cái tuần hoàn nhiều lớp như vậy. Nên phải có nền tảng nhiều lắm mới hiểu được”.

Lật nhanh các trang giấy, không để ý tôi có theo kịp hay không, Đặng Lê Nguyên Vũ chỉ dẫn : Đây nhé, kiến tạo dân tộc siêu việt. Muốn siêu việt phải minh triết. Dân tộc trung tâm, thiện lành và trách nhiệm với các dân tộc còn lại. Nó phải có ánh sáng. Đâu là ánh sáng? Dân tộc phải sở hữu chân lý, sở hữu ánh sáng thì mới rọi cho chính nó và rọi cho chúng sinh được. Phải có ánh sáng thì mới lãnh đạo được và phải lãnh đạo bằng khoa học, đạo đức, đạo hạnh của nó. Vậy nó phải sở đắc cái khoa học căn cốt cho nó. Chính là khoa học vật lý. Ngày hôm nay người chị em hiểu gì về khoa học này? Muốn hiểu tâm thức phải hiểu bản thể, cơ thể. Ngay bác sĩ như Qua mà ngày xưa cũng chỉ hiểu về cơ thể hời hợt. Làm sao hiểu được thể khí, thể xác, thể linh hồn? Thể khí là mù với nhân loại, với các nhà khoa học; thể linh hồn thì lại càng mù hơn. Ở đây Qua chuẩn bị từ cái rộng, cô lập, căn cốt tới cái thực dụng cho nó luôn. Những cái này đối với thế gian (cuốn bản thảo) là bản đồ dẫn đường. Nhưng đó vẫn là công truyền thôi. Rồi sau này mật truyền là lên độ cao, phải đủ nền tảng đạo đức mới cho thâm nhập được. Không ai cho phép sở hữu những thứ có thể hủy diệt trên nền tảng không thiện lương. Đây, Qua thiết kế cho nguyên lý cơ bản cho lối sống minh triết, lối sống mặc khải và lối sống thành công, hạnh phúc toàn vẹn cho mỗi gia đình, quốc gia được Người chọn.

Đang hào hứng, tâm trạng Đặng Lê Nguyên Vũ bỗng chùng xuống “Qua chuẩn bị cho hết nhưng còn phải có lòng hay không. Ngày xưa Khổng Tử rèn luyện 27 năm, nghe Lão Tử có đạo là phải đi ngàn dặm tới. Phải có tâm mới được. Không có lòng thì Qua chỉ nói giới hạn nào đó thôi”.

  Đặng Lê Nguyên Vũ đã khác so với một năm trước tôi gặp. Vũ bảo, anh đã đạt đến “cảnh giới” nên “ăn cái gì cũng được mà không ăn gì cũng được”; anh cũng không còn đêm đêm thiền dưới gốc đa, chuồng ngựa; cũng không đóng cửa trong phòng đọc sách liên tục vài ngày. Vẫn có một Đặng Lê Nguyên Vũ ngày ngày nhận tin từ Trời làm người khác hoang mang nhưng cũng có một Đặng Lê Nguyên Vũ rất đời, vẫn đang miệt mài nghiên cứu để xây dựng một “cà phê thiền” khác biệt nhất, độc đáo nhất và duy nhất… Đó là cuộc cách mạng để thay đổi Tập đoàn Trung Nguyên đã không còn cái mới – mà Vũ tâm huyết và chấp nhận đánh đổi rất nhiều thứ trong cuộc đời mình.


* Anh Vũ thông linh rồi thì có bất tử được không?

– Đây là cõi ô trọc, có thế giới đẹp đẽ vô cùng ở trên đó. Nên phấn đấu để lên cõi đó, đừng luân hồi xuống làm thứ như thế này nữa. Qua đã thoát cái ngũ hành. Giờ Qua có thể dời cái xác này đi lên trên đó. Nhưng Qua phải ở lại Qua giúp người chị em cái này, chứ Qua không chết gì được. Một người bình thường hút ngày 20 chục điếu như thế này (giơ điếu xì gà cỡ lớn đang hút lên), hơn chục ly cà phê, không ai chịu được. Nhưng Qua không vấn đề gì.

* Nhưng “cõi ô trọc” này cũng nhiều cái đẹp và niềm vui đấy chứ?

– Cái đẹp có nhiều cấp độ. Ví dụ mình nói hạnh phúc, vậy hạnh phúc là gì? Nó tùy vào mưu cầu của mỗi người. Hạnh phúc của người ăn mày, có một bữa ăn là hạnh phúc. Có nhiều cấp độ hạnh phúc. Hạnh phúc tương đối, hạnh phúc tuyệt đối và đi tới cái chân phúc còn xa vời vợi. Thôi thì mình hài lòng, mình vui về thứ gì gì đó cũng tốt rồi. Nhưng nếu có lòng trắc ẩn thì làm sao vui được khi bao nhiêu số phận còn nghèo đói ở ngoài kia, nhiều người với người đối xử với nhau như con thú? xứ xở này còn nhiều cái thua cả Lào, Campuchia… làm sao vui được? Không ai vui nổi nếu có lòng trắc ẩn. Còn nếu mình sống cho một số riêng gì đó thì thôi. Qua thì không vui được. Qua không vui cái nỗi vui đó. Người (Trời) dạy Qua rồi. Chân ai cũng nghe, Thiện ai cũng nghe, Mỹ ai cũng nghe. Nhưng nội hàm chân thiện mỹ của Người nó khác. Chân nghĩa là khoa học tuyệt đối của tạo hóa. Thiện là đạo đức tuyệt đối của tạo hóa. Nhưng cái thiện lành, cái đạo đức là phải biết đau nỗi đau của thiên của hạ. Phải lấy hạnh phúc của thiên hạ làm hạnh phúc của mình chứ không phải lấy cái riêng của mình. Tạo hóa muốn dạy loài người cái thiện lớn đó. Thế thì làm sao mình yên ổn khi xung quanh tất cả mọi thứ như vậy.

* Sẽ có rất nhiều, ngay cả em cũng chưa và có thể không hiểu nổi thế giới mà anh nói đến. Anh biết hết mọi thứ, vậy anh có phải chứng kiến những chuyện làm tổn thương, đau lòng, những chuyện nhân tình thế thái từ bạn bè, người thân không?

– Có nhiều chuyện xảy ra với Qua, tòa án, an ninh, bắt cóc, báo chí… Những lúc ghê gớm như vậy nhưng Qua không gặp ai. Qua cứ ngồi trên núi quan sát tất cả người anh em để xem cư xử với Qua làm sao. Chơi với nhau xưa nay, Qua có khi nào nhờ những người anh em giúp gì cho Tập đoàn của Qua? Luôn luôn là quốc gia dân tộc hết. Nhưng nếu quá khứ mình chơi với nhau mình phải hiểu điều gì chứ? Ít nhất cũng là số phận của một con người thì mình phải đi tìm hiểu đã. Qua ngồi vậy nhưng biết hết. Buồn chứ. Số phận của một con người mà. Mình chờ xem những người anh em của mình có lên tiếng gì không nhưng không ai nói gì hết. Không ai nói gì hết. Có những người không bảo vệ còn hùa theo. Trong khi chỉ cách mấy bước chân là tới Tập đoàn của Qua, hỏi bảo vệ cũng biết sự thật làm sao. Qua sống làm sao mà anh em lại như vậy thì Qua không vui.

Nên khi thông linh, thì cô độc. Cô độc với cái gì lớn lao của mình. Giờ toàn bộ kinh, kệ cái gì Qua cũng biết. Ôm một đống biết mà phải chứng kiến những thứ tùm lum như vậy… buồn chứ. Nhưng họ đâu có biết cái Qua có thể quyết định cái sống cái chết của họ. Quyền của Qua ghê gớm lắm, canh thiên đường và gác cửa địa ngục. Nhưng Qua không muốn ai sợ qua. Qua luôn nhẹ nhàng, thiện tâm với tất cả, kể cả người ăn người ở trong nhà. Luôn luôn Qua sợ tổn thương người khác. Nếu Qua không thiện Trời không cho Qua như vậy. Nếu Qua không cương kỷ thì Qua không bao giờ biết nhiều thứ như vậy.

* Cuốn sách nào anh đang đọc ?

– Không, giờ cầm cuốn sách lên là Qua biết luôn nó có gì trong đó. Nó vi tế lắm Nguyên Hằng. Nó ghê gớm lắm không ai tưởng tượng nổi đâu.

* Nhưng chỉ có một mình anh đạt đến cảnh giới đó thì làm sao giao tiếp, làm sao người khác hiểu được?

– Qua phải “đồng” chứ. Sau này Qua có mặt trong từng cảnh giới. Ví dụ nhìn theo thế gian, trí sĩ cũng thấy Qua, bác sĩ cũng thấy Qua, nghệ sĩ cũng thấy Qua, đạo sĩ cũng thấy Qua. Tùy theo tâm thức thôi Nguyên Hằng. Đi cái cực ngược lại, Qua nhập cái cảnh nào đó Qua có thể là bất cứ ai trong cảnh giới loài người của các người anh em. Qua thoát hết rồi. Qua ở trên này thời gian là Qua xuất thế, rồi Qua nhập thế. Trụ và không trụ. Qua đạt được mức đó. Trong tâm và mọi thứ khác. Thôi biết vậy thôi nhưng đâu hiển thị cho người chị em. Nó là khoa học, ở cấp độ cao.

* Anh sống ở đây một mình có buồn không?

– Không có buồn đâu. Người chị em nghĩ Qua một mình vì xung quanh các người anh em là một thế giới khác. Nhưng vì Qua sống ở một thế giới khác.

* Mỗi ngày anh thiền mấy tiếng?

– Qua giờ cảnh giới nào cũng thông. Không còn phải tĩnh tâm nữa. Người bình thường phải tọa thiền, còn Qua không có. Nguyên Hằng là người chơi với Qua từ xưa nên nay cũng không lễ nghĩa gì. Nhưng sau này không phải vậy đâu. Khi lên, Người (Trời) phải chấp nhận mới được. Hằng hiểu cho Qua như vậy nghe.

* Anh ăn uống thế nào?

– Cái gì Qua cũng dùng được hết nhưng không dùng gì cũng được. Cái đó thuộc tinh thần, thế gian không thắng được nên mới bị nó điều khiển. Khi mạnh cái tinh thần rồi thì chế ngự được cái xác.

* Trời có chỉ cho anh cách điều hành Trung Nguyên để trở thành tập đoàn cà phê hàng đầu thế giới không?

– Trời đâu có dạy cho Qua mấy cái nhỏ đó. Mấy chuyện đó đơn giản vô cùng. Mấy đứa nhỏ (nhân viên trong công ty – PV) đó phải hiểu sách lược toàn cầu. Qua chuẩn bị cho nó hết. Nhưng muốn hiểu thì nó phải có nền tảng. Nên Qua phải cho nó học. Qua nói là, Trung Nguyên muốn toàn cầu, nó phải có khác biệt gì với các tập đoàn khác, nó phải đặc biệt gì so với người ta. Nó phải đi đến duy nhất, mình nó thôi. Qua vẽ luôn, cô lập cho nó thứ nào là thứ phản chiếu được cái này. Nghiên cứu phát triển chỉ làm thế thôi đừng bắt chước người ta, làm chỗ này chỗ khác, loại này loại kia. Mình phải cô lập đến tối giản nhất. Cũng như khi Qua nói mục tiêu 20 tỉ USD/năm, người bình thường đâu hiểu. Nếu nói bán cà phê thì để có 20 tỉ USD/năm thì khó lắm. Nhưng Qua vẽ luôn ở trong này, gọi là thiền cà phê. Hợp nhất các loại thiền. Cung cấp luôn một hệ thống sống minh triết cho từng hộ gia đình một. Qua đang sản xuất cái này này (chỉ tay vào một loại dụng cụ bằng kim loại để trên bàn). Mấy đứa nhỏ nó đem mẫu từ Nhật, Thổ Nhĩ Kỳ cho Qua đấy chứ. Nồi nhỏ, nồi đồng, nến, máy móc… phương Đông thế nào, La Mã thế nào, Ottoman thế nào… Qua cô lập hết mọi thứ. Ví dụ sau này thiền cà phê thì nước cà phê, tách cà phê đều có bộ đi theo. Máy móc đang gởi lên để Qua chọn lựa. Đang cấu trúc hết trở lại. Đừng bắt chước các tập đoàn nào khác. Trung Nguyên nó phải định vị lại nó thì mới đi xa được.

 



Nguồn